Chuyến về Việt Nam và Cambodia lần này, Cô thấy Bố Thông dù sức khỏe yếu hơn mọi lần, nhưng Bố cười nhiều hơn và ánh mắt Bố vui hơn, tất cả những niềm vui đó đều do các con đem lại cho Bố.
Là sự trưởng thành của V và T trong chuyến công tác vừa rồi tại Siem Reap. Các con đã tình nguyện làm phiên dịch cho cả nhà và chu toàn nhiệm vụ đã được phân công trước đó.
Là sự ý tứ khi các con dậy thật sớm để chuẩn bị cơm cho Bố và cả nhà từ hơn 4g sáng.
Là sự quan tâm của các con khi biết tin Bố bệnh đã xin cùng ra sân bay đón Bố với Cô T và đưa Bố đi bệnh viện.
Là sự tiến bộ của C về nhân bản cũng như trong học tập.
Là sự trở về của Mắt Một Mí và MT để chuẩn bị cho kỳ tuyển sinh sắp tới của Streets International.
Là sự có mặt của các thiên thần nhỏ, là con của các con.
Và những điều đó, dù có thể chẳng là gì so với những gia đình khác, nhưng với Bố đó là niềm vui và hạnh phúc, vì từ 10 năm nay, các con chính là niềm vui sống của Bố.
DPN
21/3/2018